Một ngày trời thu bâng quơ bên khung cửa, nghe nắng về hanh hao, tôi bỗng thèm một màu xanh ngút ngàn của mây trời non núi, và tôi đến với bản Lác Mai Châu.
Ấn tượng đầu tiên ngay từ trên xe khi gần đến Khu du lịch Mai Châu chính là một màu xanh trù phú bao phủ kín cả một vùng thung lũng, lác đác mái nhà sàn đơn sơ, những con đường len lỏi quanh co mùi đất mới… Mai Châu mùa này đẹp quá! Một vùng thung lũng xanh trong yên bình cạnh quốc lộ 6 với những “mùa nếp thơm” dần hiện ra.
Trong tiết trời mùa thu, buổi sớm ở Mai Châu vốn đã rất trong lành lại càng thêm mát mẻ. Khi trời sáng nhưng nắng còn chưa vượt qua những ngọn núi cao, đạp xe chầm chậm qua bản làng, những vòng xe nối dài trên con đường đất quanh co cứ làm tôi mê mải. Cảm giác khoan khoái đến kỳ lạ khi hít thở không khí buổi mai trong lành, không có bụi bặm, không có còi xe inh ỏi…
Đâu đó trên chặng đường đạp xe là những đứa trẻ trong làng đi ra đồng sớm cùng bố mẹ. Mới 6 giờ sáng người dân bản đã rục rịch ra đồng, làm cỏ, chở hàng đi chợ… Nắng bắt đầu lên cao qua đỉnh núi chiếu xuống một vùng trù phú, soi rõ những mảng màu lúa xanh xanh. Trưa đến, tôi có cơ hội thưởng thức những món đặc sản bản Lác Mai Châu thơm ngon, mà mỗi lần nhắc đến là ai cũng có thể kể ra như cơm lam, thịt gà đồi, cá suối, thịt lợn mán… Bữa rượu thịt no say và những câu chuyện bên ché rượu cần Mai Châu cứ thế miên man không dứt.
Qua bản Lác, Pom Coọng tôi đến Tòng Đậu, Cha Long… Trong cái nắng chiều óng ả, cầm theo một chiếc máy ảnh bỏ túi và đi. Tôi thích những khu chợ nhỏ ở nơi đây. Người ta bày bán nào thổ cẩm, nào dao, kéo, hoa quả… hay đến nhịp sống hối hả buôn gánh bán bưng ở Tòng Đậu, Cha Long…
Nhắc về Mai Châu hẳn không thể thiếu đi bản sắc của các dân tộc Thái, Dao hay H’Mông… Những ngày ở đây, tôi đã bắt gặp hình ảnh của các bà các mẹ ngồi xe sợi, dệt thổ cẩm hay những anh những chú cần mẫn đục đẽo cung tên, chuôi dao… những sản phẩm thủ công đôc đáo được làm bởi những đôi tay khéo léo ấy làm bất cứ trông thấy cũng tròn mắt ngạc nhiên.
Hơn hết, trải nghiệm trọn vẹn nhất là được lắng nghe các chàng trai cô gái dân tộc hát những giai điệu truyền thống, ngắm nhìn họ tung xòe những bộ váy sặc sỡ và cùng họ kết màn văn nghệ bằng điệu nhảy sạp vui tươi.
Mặc dù nét đẹp Mai Châu vốn là nét đẹp giản dị mộc mạc của một cô thiếu nữ miền sơn cước, nhưng nét đẹp hồn hậu lại rạng rỡ sẽ chẳng bao giờ thôi cuốn hút con mắt kẻ lữ hành. Ngồi bên chén rượu cần nồng hương, đượm tình trong nhà sàn ở bản Lác, nghe những câu chuyên làng, chuyện bản chân chất mộc mạc của người dân nơi đây, tôi cứ tấm tắc mãi. Thì ra, đâu đó, gần lắm nơi Hà thành phố thị huyên náo, cả một vùng trời an yên vẫn tĩnh lặng đang chờ người đến thăm.
>>Tham khảo: Du lịch ở Mai Châu có gì hay?